Một đêm muộn năm 1888, nhà báo người Mỹ John Lauder đã cầm cây bút trên tay để nghĩ ra bài báo của riêng mình và sẽ giao cho ông chủ vào ngày mai. Khi John viết lá thư, đầu bút sắc nhọn làm xước giấy viết tay của anh ấy. John phải viết lại. Khi viết lại thì bút hết nước nên John phải đổ đầy mực. Khi tôi đang viết lại thì đột nhiên lại có chuyện xảy ra. Lượng nước ra của bút quá lớn, để lại một vết lớn trên giấy viết tay.
Sau những tai nạn này nối tiếp tai nạn khác, nhiệt huyết viết lách của John hoàn toàn bị dập tắt. John ném cây bút nặng trịch của mình đi và chuẩn bị đi ngủ. Nằm trên giường, John nghĩ rằng nếu mình có thể phát minh ra một chiếc bút có thể khắc phục được những vấn đề của bút máy thì đó chẳng phải là một ân huệ lớn lao đối với những người cần phải viết thường xuyên như mình hay sao! John đã suy nghĩ suốt đêm mà vẫn không tìm được giải pháp tốt.
Sau này, John Lauder đã cố gắng tạo ra một công cụ có thể viết trên các bề mặt gồ ghề (như gỗ, giấy gói dày) mà bút thông thường không thể sử dụng được. Một ngày nọ, John Lauder nhìn thấy ống hút trên bàn ăn và một quả bóng kim loại nhỏ biết khi nào nên đặt nó. John có một ý tưởng. Vì vậy, John Lauder đã phát minh ra một loại bút tương tự như bút bi hiện nay, là nguyên mẫu của bút bi hiện nay.
Cấu tạo của chiếc bút này là một đầu ống được trang bị một quả cầu kim loại nhỏ có thể xoay tự do, sau đó mực dùng để in được bơm vào ống. Khi viết, quả cầu kim loại nhỏ cũng sẽ di chuyển trên giấy, lượng mực nhớt trong ống sẽ thấm dần ra khỏi khe hở giữa quả cầu và ống, để lại vết mực trên giấy.